Cái cảm giác chầm chậm đếm thời gian trôi đi để rồi thấy trong lòng một cảm xúc gì đấy đến vỡ òa và em biết mình trân trọng tình yêu này biết nhường nào. Vẫn nhớ mãi giây phút đầu tiên ấy, khi anh nói "Hình như anh thích em rồi thì phải". Đó là một lời tỏ tình dành cho em, ko lãng mạng, ko như những gì em từng tưởng tượng, nhưng giây phút ấy, trong lòng em vỡ òa, đầy xáo trộn. Chẳng biết phải nói gì thì nụ hôn đầu tiên đã đến, quá nhanh để em có thể nghĩ tất cả như một giấc mơ.
Anh là người đầu tiên của em, tình yêu đầu dành cho anh, đẹp lắm anh biết ko? Những cái ôm đầu tiên, những nụ hôn xen lẫn những mộng mơ chẳng biết từ bao giờ trở thành một phần trong cuộc sống đầy sắc màu của em. Cuộc sống có anh với em trải toàn màu hồng, màu hồng của hạnh phúc, của những ấm nồng, của cả những giọt nước mắt đầy nhạt nhòa.
Có những lúc tưởng chừng như ko thể bên nhau được nữa, em biết, trái tim mình như bị bóp nghẹt bởi đau đớn khi bàn tay mình không còn giữ chặt lấy nhau, khi những sai lầm đến một lúc trở nên quá ngốc nghếch, khi cái tôi quá lớn ko để ai muốn dừng lại.
Những lúc ấy em tự hỏi mình liệu có nên tiếp tục ở bên nhau nữa hay ko? Em có nên buông tay anh để anh đi tìm một hạnh phúc mới, một hạnh phúc ko có em nắm tay anh cùng đi chung trên một con đường.
Em ko tiếc những giọt nước mắt cho tình yêu của chúng mình, ko tiếc những lúc níu kéo anh trở lại. Có tiếc chăng chỉ là mình quá ngốc nghếch khiến anh đôi khi quá mỏi mệt vì em, để những phút giây hạnh phúc biết bao lần bị ngắt quãng chỉ vì những giận hờn vô cớ.
1590 ngày yêu anh, em biết là 1590 ngày khắc sâu hình ảnh anh trong trái tim em, để em biết cả anh và em sẽ còn phải phấn đấu rất nhiều cho tương lai của chúng mình.
1590 ngày yêu, vẫn nguyên vẹn trong em cảm giác bình yên đến tĩnh lặng khi dựa đầu vào vai anh. Với em hạnh phúc chỉ có thế, có anh và em.
Nhớ những ngày đầu vụng dại non nớt, thời gian qua đi khiến cho cả em và anh đều đã trưởng thành hơn rất nhiều, trong suy nghĩ và cả trong cách sống. Em hạnh phúc khi thấy anh chững chạc từng ngày, hạnh phúc khi biết trái tim mình đang ở nơi bình yên nhất, nơi có anh che chở cho tình yêu của chúng mình.
Con đường ấy dẫu có dài, nhưng anh hãy nắm tay em thật chặt, để cùng nhau đi tiếp anh nhé.
Anh biết ko, ngày hôm qua em yêu anh, ngày hôm nay em vẫn yêu anh, ngày mai vẫn vậy và cả ngày kia nữa, sẽ còn yêu anh rất lâu...cho đến hết cuộc đời của em, rất lâu về sau anh ạ.
Cảm ơn anh vì tất cả, cảm ơn anh vì đã đến bên em, đã yêu em, đã ở bên em mỗi khi vui cũng như buồn..Em chẳng biết nói gì hơn nữa đâu, em chỉ có thể nói một câu thôi, câu nói mà em sẽ nói với anh suốt cuộc đời...
Em yêu anh, yêu nhiều lắm, chồng yêu của em!